
(Suy niệm Tin mừng Lu-ca (Lc 16, 19-31) Chúa nhật 26 thường niên)
Sứ điệp: Nhường cơm sẻ áo cho nhau là bổn phận của mọi người.
Trích đoạn Tin mừng hôm nay cho thấy hai cảnh đời trái ngược.
Ông nhà giàu, chủ nhân của ngôi biệt thự sang trọng “mặc toàn lụa là gấm vóc, ngày ngày yến tiệc linh đình.” Trong khi đó, ngay trước cổng nhà ông, có anh La-da-rô cùng khốn, ghẻ lở đầy mình, đưa mắt thèm thuồng nhìn ông ăn uống no say và khao khát được hưởng chút bánh vụn từ bàn ăn rớt xuống mà chẳng ai cho, chỉ có mấy con chó đến liếm láp ghẻ chốc cho anh.
Thế rồi, cảnh đời nghiệt ngã nầy lại bị đảo ngược: Người nghèo chết và được thiên thần đem vào lòng Cụ Áp-ra-ham, vui hưởng hạnh phúc thiên đàng; Còn ông nhà giàu cũng chết và bị khổ hình trong hỏa ngục.
Người giàu nầy đã phạm tội gì mà phải vào hỏa ngục? Xem ra, ông chẳng làm gì nên tội: không trộm cắp, cướp giật của ai; cũng chẳng đánh đập hay chửi mắng La-da-rô…
Sở dĩ ông bị luận phạt là vì ông ích kỷ, không thương xót, không giúp đỡ La-da-rô đang lâm cảnh khốn cùng.
Sống ích kỷ mà cũng bị luận tội sao?
Đúng thế. Qua dụ ngôn “Phán xét cuối cùng”, Chúa Giê-su khẳng định rằng khi người ta ích kỷ, vô cảm vô tâm không giúp đỡ người khốn khổ thì sẽ phải chịu án phạt trong chốn cực hình. Bấy giờ, Chúa Giê-su trong vai thẩm phán sẽ buộc tội những người nầy rằng:
“Hỡi quân bị nguyền rủa kia, đi đi cho khuất mắt Ta mà vào lửa đời đời, nơi dành sẵn cho tên Ác quỷ và các sứ thần của nó. Vì xưa Ta đói, các ngươi đã không cho ăn; Ta khát, các ngươi đã không cho uống; Ta là khách lạ, các ngươi đã không tiếp rước; Ta mình trần, các ngươi đã không cho mặc; Ta đau yếu và ngồi tù, các ngươi đã chẳng thăm viếng” và Chúa kết luận: “Khi các ngươi không thương xót, cứu giúp người khác là các ngươi đã không cứu giúp Ta.” (Mt 25, 41-43).
Có nhận thì phải có trao
Trong cuộc đời nầy, chúng ta đã nhận được rất nhiều thứ do người khác cống hiến cho mình như cơm ăn, áo mặc, nhà ở, xe đi và rất nhiều sản phẩm, dịch vụ khác…
Nếu không nhờ sự trợ giúp, chia sớt của người khác, không ai có thể sống được.
Ngoài ra mỗi người lại còn được đón nhận vô vàn ân huệ Thiên Chúa tuôn ban trong suốt cuộc đời… Vậy thì đến lượt mình, chúng ta cũng phải cống hiến, phải trao ban cho người khác. Có vay phải có trả, có nhận thì phải có trao. Người khác đã phục vụ mình thì mình cũng phải phục vụ người khác.
Không phải chờ đến khi trở thành tỷ phú hay giàu có như lão phú hộ trên đây, ta mới tính đến chuyện chia sớt của cải mình cho người khác; nhưng ngay hôm nay, chúng ta vẫn có trách nhiệm cống hiến cho người khác những ân huệ Chúa ban cho mình, như dùng thời gian, công sức, tài năng Chúa ban để phục vụ những người chung quanh, để góp công xây dựng xóm làng.
Lạy Chúa Thánh Thần,
Xin soi sáng cho chúng con biết rằng tất cả những gì chúng con đang có là những món quà Chúa gửi cho chúng con quản lý và chúng con có bổn phận phải chia sớt lại cho người khác.
Xin cho chúng con đừng khư khư giữ lấy cho riêng mình, kẻo chuốc họa vào thân, như lão phú hộ trong Tin mừng hôm nay. Amen.