Cựu Chủng Sinh Huế

http://cuucshuehn.net


Nghệ thuật trò chuyện trong hôn nhân: Khi vợ chồng là bạn tri kỷ

Người ta thường nói, trước khi là vợ chồng, hãy là bạn. Nhưng có lẽ, nói một cách trọn vẹn hơn, trong suốt hành trình hôn nhân, vợ chồng phải không ngừng nỗ lực để trở thành những người bạn thân nhất, những người bạn tri kỷ của nhau. Mà nền tảng của một tình bạn sâu sắc, không gì khác, chính là sự sẻ chia và thấu hiểu qua những cuộc trò chuyện.
Vo Chong
Ảnh: Xinhua

Hôn nhân, tựu trung lại, là một cuộc đối thoại kéo dài cả một đời người. Nó không chỉ là những lời trao đổi thông tin về việc hôm nay ăn gì, con cái học hành ra sao, hay tiền bạc cần chi tiêu thế nào. Đó là một cuộc đối thoại của những tâm hồn, một sự sẻ chia những góc khuất thầm kín nhất, những ước mơ bay bổng nhất, và cả những nỗi sợ hãi vô hình nhất. Khi cuộc đối thoại ấy ngừng lại, khi giữa hai người chỉ còn là sự im lặng nặng nề hoặc những lời nói xã giao trống rỗng, thì đó là lúc cuộc hôn nhân đang đứng trước bờ vực nguy hiểm. Một mối quan hệ chỉ có tiếng nói chung khi cả hai biết nghe nhau mà không phán xét, biết nói với nhau bằng tất cả sự chân thành, và biết im lặng cùng nhau trong sự đồng cảm. Biến bạn đời thành bạn tri kỷ chính là đỉnh cao của nghệ thuật trò chuyện trong hôn nhân.

Thử thách lớn nhất trong giao tiếp vợ chồng là học cách lắng nghe. Chúng ta thường lầm tưởng rằng nghe đơn giản là tiếp nhận âm thanh bằng tai. Nhưng lắng nghe thực sự là một hành động của con tim, một sự hiện diện trọn vẹn với người đối diện. Khi vợ kể chuyện ở công ty, về những áp lực, những bất công, hay chỉ đơn giản là những mẩu chuyện vụn vặt trong ngày, điều cô ấy cần không phải là một giải pháp tức thì từ người chồng. Cô ấy không cần chồng mình phải phân tích đúng sai, hay đưa ra một kế hoạch hành động năm bước để giải quyết vấn đề. Điều cô ấy cần, hơn tất cả, là một đôi tai biết lắng nghe, một trái tim biết đồng cảm, và một vòng tay biết vỗ về. Cô ấy cần cảm nhận được rằng những cảm xúc của mình được trân trọng, rằng có một người trên đời này thực sự quan tâm đến thế giới nội tâm của mình.

Vì vậy, người chồng lắng nghe để xoa dịu, để nói những câu như "Anh hiểu em đã vất vả rồi" hay "Chắc em đã buồn lắm", chứ không phải vừa nghe vừa cắm mặt vào điện thoại hay vội vàng cắt lời để đưa ra lời khuyên.

Ngược lại, khi chồng kể về những hoài bão, những dự định còn dang dở, hay đôi khi là những câu chuyện không đầu không cuối về ngày xưa, về thời niên thiếu, người vợ lắng nghe để hiểu thêm về con người anh, về những thăng trầm đã tạo nên người đàn ông mình yêu hôm nay. Cô ấy lắng nghe để khám phá những tầng sâu hơn trong tâm hồn anh, chứ không phải để đánh giá hay so sánh. Lắng nghe theo cách đó là một món quà vô giá, nó nói với người bạn đời rằng: "Anh/em quan trọng. Câu chuyện của anh/em quan trọng. Cảm xúc của anh/em quan trọng. Với em/anh, anh/em là cả thế giới".

Khi đã có được sự lắng nghe sâu sắc, chúng ta mới có thể xây dựng một không gian an toàn để có thể nói ra mọi điều. Trong một cuộc hôn nhân mà vợ chồng thực sự là bạn thân, không có chủ đề nào là cấm kỵ. Họ có thể nói với nhau về những điều ngớ ngẩn nhất, những ý nghĩ điên rồ nhất, mà không sợ bị chê cười. Họ có thể thú nhận những sai lầm, những yếu đuối của mình, mà không sợ bị chỉ trích hay coi thường. Người vợ có thể thoải mái nói về nỗi sợ hãi của mình khi thấy những nếp nhăn xuất hiện trên khoé mắt, hay nỗi lo lắng mơ hồ về tương lai. Người chồng có thể chia sẻ về áp lực phải gồng gánh cả gia đình, về cảm giác bất an khi thấy bạn bè thành công hơn mình. Khi có thể nói về mọi thứ, từ chuyện vặt trong bếp đến chuyện lớn của cuộc đời, mà không lo bị phán xét, lúc đó vợ chồng mới thật sự cảm thấy hôn nhân thật dễ chịu.

Ngôi nhà không chỉ là nơi để ở, mà còn là một thánh địa của tâm hồn, nơi họ có thể trút bỏ mọi lớp mặt nạ, mọi vai diễn ngoài xã hội để trở về là chính mình một cách trọn vẹn nhất. Sự an toàn này không tự nhiên mà có, nó được xây dựng từ hàng ngàn lần giữ im lặng khi muốn chỉ trích, hàng ngàn lần chọn lựa sự cảm thông thay vì sự phân tích lý tính, hàng ngàn lần dùng lời nói để nâng đỡ thay vì dìm xuống.

Trò chuyện không chỉ là dùng lời nói. Đôi khi, những cuộc trò chuyện sâu sắc nhất lại diễn ra trong im lặng. Đó là khi hai người ngồi cạnh nhau, mỗi người đọc một cuốn sách, nhưng vẫn cảm nhận được sự hiện diện ấm áp của người kia. Đó là khi cùng nhau đi dạo, không nói một lời nào, nhưng tay trong tay, cùng chung một nhịp bước, và cảm nhận được sự bình yên lan toả. Đó là khi một người đang khóc, người kia chỉ lặng lẽ ngồi bên, đặt một tay lên vai, sự im lặng ấy còn giá trị hơn ngàn lời an ủi sáo rỗng. Sự im lặng đồng điệu này chỉ có thể có được khi hai tâm hồn đã kết nối ở một tầng rất sâu. Nó cho thấy họ không cần phải lấp đầy mọi khoảng trống bằng âm thanh, bởi vì sự thấu hiểu đã vượt lên trên ngôn ngữ. Họ thoải mái với sự tĩnh lặng của nhau, bởi họ biết rằng dù không nói ra, người kia vẫn đang ở đó, vẫn đang "nghe" thấy những gì đang diễn ra trong lòng mình. Đây là một thứ ngôn ngữ đặc biệt của những người bạn tri kỷ, một thứ ngôn ngữ được dệt nên bởi thời gian, sự tin tưởng và tình yêu vô điều kiện.

Tuy nhiên, trong hôn nhân, không phải lúc nào cũng có thể tránh được những lời nói làm tổn thương nhau. Ngôn ngữ có sức mạnh hàn gắn, nhưng cũng có khả năng sát thương ghê gớm. Một lời nói thiếu suy nghĩ lúc nóng giận có thể để lại một vết sẹo hằn sâu trong nhiều năm. Vì vậy, nghệ thuật trò chuyện còn nằm ở việc biết lựa chọn từ ngữ, biết cách diễn đạt những cảm xúc tiêu cực một cách xây dựng. Thay vì nói: "Anh lúc nào cũng về muộn, anh chẳng quan tâm gì đến em cả", một người vợ khéo léo có thể nói: "Khi anh về muộn mà không báo trước, em cảm thấy rất lo lắng và cô đơn". Cách nói thứ nhất là một sự tấn công, buộc tội, khiến người chồng phải phòng thủ. Cách nói thứ hai là một sự chia sẻ cảm xúc, bắt đầu bằng "em cảm thấy", nó mời gọi sự thấu hiểu và đối thoại. Tương tự, thay vì nói: "Em tiêu xài hoang phí quá", người chồng có thể nói: "Anh đang hơi lo lắng về tình hình tài chính của gia đình mình, chúng ta có thể cùng nhau xem lại các khoản chi tiêu được không?". Tập trung vào vấn đề, vào cảm xúc của bản thân, thay vì tấn công vào con người của bạn đời, là chìa khóa để biến những cuộc đối thoại khó khăn thành cơ hội để xích lại gần nhau hơn.

Bên cạnh những cuộc trò chuyện sâu sắc, hôn nhân cũng cần những cuộc trò chuyện nhẹ nhàng, vui vẻ, thậm chí là vô nghĩa. Sự hài hước là một chất keo tuyệt vời gắn kết hai con người. Cùng nhau cười trước một bộ phim hài, trêu chọc nhau về những tật xấu đáng yêu, hay kể cho nhau nghe những câu chuyện tiếu lâm, tất cả đều góp phần tạo nên một không khí vui vẻ, thoải mái trong gia đình. Sự vui đùa giúp giải toả căng thẳng, làm cho những vấn đề nghiêm trọng trở nên nhẹ nhàng hơn. Khi hai người có thể cùng nhau cười, nghĩa là họ vẫn còn có thể cùng nhau vượt qua mọi khó khăn. Tiếng cười là dấu hiệu của một mối quan hệ khoẻ mạnh, nơi mà hai người không chỉ là vợ chồng, mà còn là những người bạn cùng nhau tận hưởng niềm vui của cuộc sống. Đừng bao giờ đánh giá thấp sức mạnh của một câu nói đùa đúng lúc, hay một nụ cười sảng khoái. Chúng là những vitamin không thể thiếu cho sức khoẻ của một cuộc hôn nhân.

Cuộc đối thoại trong hôn nhân là một hành trình không có điểm kết. Con người luôn thay đổi, cuộc sống luôn biến động, và vì vậy, cuộc trò chuyện giữa hai vợ chồng cũng cần phải liên tục được làm mới. Đừng bao giờ cho rằng mình đã hiểu hết về người bạn đời. Mỗi ngày, họ đều có những trải nghiệm mới, những suy nghĩ mới, những cảm xúc mới. Hãy luôn tò mò về thế giới nội tâm của nhau. Hãy đặt những câu hỏi mở, những câu hỏi không chỉ có câu trả lời là "có" hoặc "không". Thay vì hỏi "Hôm nay công việc của anh/em thế nào?", hãy thử hỏi "Hôm nay có điều gì ở công ty làm anh/em vui nhất?" hoặc "Điều gì làm anh/em thấy mệt mỏi nhất hôm nay?".

Những câu hỏi như vậy mở ra một cánh cửa vào thế giới cảm xúc của họ, cho thấy bạn thực sự muốn lắng nghe và thấu hiểu, chứ không chỉ hỏi cho có lệ. Việc duy trì sự tò mò và khám phá lẫn nhau sẽ giữ cho mối quan hệ luôn tươi mới, thú vị, và ngăn không cho nó rơi vào lối mòn của sự quen thuộc nhàm chán. Khi vợ chồng có thể vừa là người yêu nồng nàn, vừa là người bạn đồng hành vững chãi, vừa là người tri kỷ có thể sẻ chia mọi điều, đó chính là lúc họ đã chạm đến được ý nghĩa sâu xa và vẻ đẹp đích thực của đời sống hôn nhân.

Lm. Anmai, CSsR

Tác giả: Lm. Anmai, CSsR

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây