Cựu Chủng Sinh Huế

http://cuucshuehn.net


Chúa nhật 26 TN C. Hậu quả của thói ích kỷ

Thói ích kỷ rất tai hại vì nó hủy diệt tình nghĩa đồng bào, phá vỡ nền móng đạo đức. Ngoài ra, thói xấu này còn đưa đến hậu quả đau thương là khiến người ta phải sa vào chốn cực hình như lão phú hộ trong Tin mừng hôm nay.
Chúa nhật 26 TN C. Hậu quả của thói ích kỷ
(Suy niệm Tin mừng Lu-ca (Lc 16, 19-31) trích đọc vào Chúa nhật 26 thường niên)

Ích kỷ là một thái độ tiêu cực cần phải kiên quyết loại trừ.

Châm ngôn của những người ích kỷ là: “Đèn nhà ai nấy sáng”, “sống chết mặc bây”, “mạnh ai nấy sống” …

Thói ích kỷ rất tai hại vì nó hủy diệt tình nghĩa đồng bào, phá vỡ nền móng đạo đức. Ngoài ra, thói xấu này còn đưa đến hậu quả đau thương là khiến người ta phải sa vào chốn cực hình như lão phú hộ trong Tin mừng hôm nay.

Khi phải sa xuống hỏa ngục và phải chịu cực hình khốn khổ, lão phú hộ ngước mắt lên trời, nhìn thấy La-da-rô là người ăn xin khốn khổ trước đây nằm trước cổng nhà mình, giờ này đang vui hưởng hạnh phúc trong lòng tổ phụ Áp-ra-ham, còn mình thì chịu vô vàn đau khổ trong ngọn lửa hừng hực này,  lão cảm thấy uất hận nên than van trách móc Thiên Chúa :

- “Chúa ôi! Con đã làm gì nên tội mà Chúa đày đọa con trong chốn cực hình này? Con chưa hề trộm cắp hay cướp giật của ai. Con cũng chưa từng đánh đập, chém giết người nào. Áo của con, con mặc; cơm của con, con ăn; con hưởng dùng những sản phẩm con tạo ra từ mồ hôi nước mắt của mình… Con chẳng đụng chạm đến ai. Thế thì tại sao Chúa lại để con phải sa vào chốn cực hình này? Có oan cho con không chứ? Chúa là Đấng công bình chính trực, xin đừng xử oan cho con!”

Từ trời cao, có tiếng Chúa vọng lại:

“Ta không bao giờ xử oan cho bất cứ ai. Sở dĩ con phải sa vào chốn cực hình khốn khổ là vì con không biết xót thương và cứu giúp những kẻ khốn cùng đang sống chung quanh con, cụ thể là con chẳng hề thương xót, cứu giúp La-da-rô.”

- “Lạy Chúa! Không xót thương và cứu giúp người khốn khổ là một tội ác hay sao?”

- “Đúng! Đó là tội nặng đưa đến án phạt đời đời.”

- “Thế thì tại sao Chúa không dạy cho con biết trước điều này để con khỏi vi phạm, để con khỏi sa vào chốn cực hình này?”

- “Ta đã dạy rõ điều này qua Tin mừng Mát-thêu, trong dụ ngôn “Phán xét cuối cùng” mà con đã nghe đọc nhiều lần rồi” (Mt 25, 31-45).

Thế rồi lão phú hộ hồi tâm lại. Khung cảnh phán xét cuối cùng hiện ra trong đầu óc lão như trong một đoạn phim ngắn. Lão nhìn thấy Chúa Giê-su uy nghi, vinh hiển từ trời ngự xuống phán xét loài người trong ngày sau hết. Lão thấy các thiên thần Chúa tách biệt người lành ra khỏi kẻ dữ. Những người lành được xếp đứng bên phải Chúa thì hớn hở vui mừng tràn trề hoan lạc hạnh phúc, còn những kẻ dữ được xếp vào bên trái thì âu sầu phiền não, cúi mặt xuống đất chẳng dám ngửng đầu lên. Dữ dội nhất là những lời kết án nghiêm khắc, đanh thép, lạnh lùng của Chúa Giê-su đối với những người bị xếp vào bên trái vọng lại bên tai lão:

“Hỡi quân bị nguyền rủa kia, đi đi cho khuất mắt Ta mà vào lửa đời đời, nơi dành sẵn cho tên Ác Quỷ và các sứ thần của nó. Vì xưa Ta đói, các ngươi đã không cho ăn; Ta khát, các ngươi đã không cho uống; Ta là khách lạ, các ngươi đã không tiếp rước; Ta mình trần, các ngươi đã không cho mặc; Ta đau yếu và ngồi tù, các ngươi đã chẳng thăm viếng” và tiếng Chúa kết luận: “Khi các ngươi không thương xót, cứu giúp người khác là các ngươi đã không cứu giúp Ta.” (Mt 25, 41-43).

Đến đây, lão không thể biện minh được nữa. Lão chịu khổ hình như thế này là đáng tội rồi, vì khi còn ở trần gian, ngày nào lão cũng nhìn thấy La-da-rô đói khát, rách rưới, ghẻ chốc đầy người đang mong chờ chút cơm thừa canh cặn nhà lão mà lão nào có quan tâm, cũng chẳng hề động lòng thương xót. Thế thì Chúa đã xử đúng theo điều Chúa đã dạy trong dụ ngôn phán xét cuối cùng rồi, không thể kêu ca than trách Chúa được nữa. Đời lão như vậy là khốn cùng rồi, chẳng còn cách nào cứu vãn được nữa.

Bấy giờ, lão chỉ còn một ước vọng, là liệu cách nào cho con cháu và anh em của lão đang còn sống ở trần gian, biết được bài học mà Chúa Giê-su đã dạy trong Tin mừng là: Những ai không biết xót thương cứu giúp người cùng khổ là một trọng tội và phải gánh lấy hậu quả vô cùng đau khổ là phải chịu cực hình trong hỏa ngục như lão đang phải chịu bây giờ.

Nhưng lão cũng biết rằng chắc chắn anh em và con cháu của lão ở trần gian cũng không quan tâm đến bài học này đâu, ai nấy chỉ nghĩ đến mình thôi, chỉ chăm lo cho mình thôi, chẳng biết quan tâm giúp đỡ những người cùng khổ đâu và rốt cuộc cũng rơi vào chốn cực hình như lão mà thôi…
 
Lạy Chúa Giê-su,

Sở dĩ lão phú hộ phải sa vào chốn cực hình là vì lão sống ích kỷ, vô cảm vô tâm đối với bao người bất hạnh và chẳng xót thương cứu giúp người khốn khổ bần cùng.

Xin cho chúng con đừng đi theo vết chân của lão, để mai sau khỏi phải chịu đau thương khốn khổ trong chốn cực hình.

Tác giả: Lm Inhaxiô Trần Ngà

Nguồn tin: Gia đình Cựu Chủng sinh Huế

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây