CN V TN A: Đế càng cao, đèn càng phải sáng.

Thứ bảy - 05/02/2011 22:33

Ánh sáng.

Ánh sáng.
Chúng ta đang ở trong một xã hội mà bóng tối xem ra đang lấn lướt ánh sáng, một xã hội tranh tối tranh sáng tưởng chừng như bóng tối sắp chực nuốt chửng ánh sáng; một xã hội mạnh ai nấy sống, một lối sống của chủ nghĩa tiêu thụ, duy vật và dường như đồng tiền như đang muốn thống trị tất cả.

ĐẾ CÀNG CAO, ĐÈN CÀNG PHẢI SÁNG

CHÚA NHẬT V A TN

“Sự sáng của các con cũng phải chiếu giãi ra trước mặt thiên hạ, để họ xem thấy những việc lành của các con mà ngợi khen Cha các con trên trời”.

Anh Chị em thân mến,

Phụng vụ Lời Chúa hôm nay nêu bật chủ đề ánh sáng. Đức Giêsu là ánh sáng, thường hằng sáng, không thể vừa có lại vừa không; và khi nói, “Các con là sự sáng thế gian”, Ngài cũng thầm nhắc, các con không thể vừa có lại vừa không, nghĩa là vừa sáng lại vừa tối.

Chúng ta đang ở trong một xã hội mà bóng tối xem ra đang lấn lướt ánh sáng, một xã hội tranh tối tranh sáng tưởng chừng như bóng tối sắp chực nuốt chửng ánh sáng; một xã hội mạnh ai nấy sống, một lối sống của chủ nghĩa tiêu thụ, duy vật và dường như đồng tiền như đang muốn thống trị tất cả. Giữa bối cảnh đó, Đức Giêsu lại bảo chúng ta phải luôn là ánh sáng, là muối cho đời.

Mặc Tử, từ nước Lỗ sang nước Tề, qua thăm nhà một người bạn cũ. Người bạn cũ trách Mặc Tử, “Thiên hạ bây giờ không còn ai biết đến việc nghĩa, ông tự khổ thân làm việc nghĩa, chi cho nhọc xác!”. Mặc Tử nói, “Tôi hỏi ông, nhà có mười đứa con, một đứa cày, chín đứa ngồi ăn, thì đứa cày chẳng phải cày chăm hơn sao? Vì đứa ăn thì nhiều, đứa cày thì ít. Thiên hạ bây giờ không ai chịu làm việc nghĩa, ông phải khuyên tôi, cần làm việc nghĩa nhiều hơn mới đúng chứ, sao lại ngăn tôi?”.

Anh Chị em,

Mẹ Têrêxa Calcutta nói, “thế giới hôm nay vẫn là một thế giới nghèo đói, tăm tối; không chỉ nghèo về cơm bánh, nhưng nghèo đói về tình thương”. Đức Hồng Y Gracias nói, “Điều tệ hại hôm nay ở nơi người Kitô hữu chính là chúng ta sống như bao người khác, dửng dưng như người khác, thờ ơ như người khác”.   

Phải, cám dỗ bây giờ là con người muốn đồng loã với bóng tối.

Thế mà, với Đức Giêsu, đêm có tối, tâm hồn người tín hữu không được tối. Bao lâu tâm hồn con người, tâm hồn người tín hữu còn một chút ánh sáng, bấy lâu thế giới tăm tối vẫn còn được chiếu sáng. Chỉ khi ánh sáng trong tâm hồn lịm tắt, nhân loại mới thực sự chìm hẳn trong bóng đêm.

“Không ai thắp đèn rồi để dưới đáy thùng, nhưng đặt nó trên giá đèn, hầu soi sáng cho mọi người trong nhà”.

Kitô phải là những chiếc đèn trên đế. Đế càng cao, đèn càng phải sáng. Đèn càng sáng, dầu càng hao. Thế nhưng, quan trọng hơn cả, đó là một lõi tim tốt. Bởi lẽ, dù đế có cao đến đâu, dầu có đầy đến mấy… mà đèn không tim, đèn tim mục hoặc đèn tim chai, vẫn không bao giờ có chuyện cháy sáng.

Vì thế là con cái Chúa, chúng ta phải chuẩn bị cả đèn, cả dầu, và nhất là một lõi tim tốt. Có như thế, may ra chúng ta mới có thể xua tan cái nhá nhem nơi ngõ ngách tâm hồn mình, xua đêm nhập nhằng nơi cõi nhân sinh và xua đi cả u minh cuồng si đang trùm phủ nhân loại.

Khổ nỗi, chỉ vì Lời Chúa chưa là “ngọn đèn soi cho con bước, là ánh sáng chỉ đường con đi” nên mỗi chúng ta vẫn còn tranh tối tranh sáng, ngày chẳng ra ngày, đêm chẳng ra đêm. Chúng ta quên rằng, ngày chịu phép Rửa tội, lãnh nhận ánh sáng của Đấng bước ra từ bóng tối, mỗi chúng ta đã là đèn soi; để rồi, trong mọi đấng bậc, đèn được thắp sáng và đặt trên đế.

Lời Chúa hôm nay mời gọi chúng ta coi lại dầu đèn, coi cả tim đèn… coi ngay trên đế đã được cắt đặt, những chiếc đế không thể thay thế? Ai được hưởng sáng nhờ chúng ta?

Là một giáo viên, người ta chờ đợi gì ở tôi? Tôi phải dạy tốt và không thiên vị. Bằng không, tôi đem ánh sáng cho một vài người, nhưng đem bóng tối cho cả thế hệ.

Là một bác sĩ, người ta chờ đợi gì ở tôi? Tôi phải tận tụy và mỉm cười. Bằng không, việc chữa lành phần xác sẽ vô tình tạo nên những vết thương cày xới tâm hồn.

Là một nhà báo, người ta chờ đợi gì ở tôi? Tôi phải dựa vào sự kiện chứ không phải những lời dối trá. Bằng không, ánh sáng chân lý sẽ không tới được những ngóc ngách tối tăm.

Là một lãnh đạo, người ta chờ đợi gì ở tôi? Tôi phải phán quyết theo công lý. Bằng không, một phán xét bị mua chuộc vì dua nịnh sẽ còn tệ hơn một vụ cướp trên xa lộ.

Là cha là mẹ, con cái chờ đợi gì ở tôi? Tôi phải đặt chúng trên cả nghề nghiệp, tiền bạc. Bằng không, đừng ngạc nhiên khi chúng không thừa nhận họ khi ra trước vành móng ngựa.

Là một mục tử, người ta chờ đợi gì ở tôi? Tôi phải sống điều tôi rao giảng. Bằng không, người ta sẽ bảo: thùng rỗng kêu to.

Ôi ánh sáng yêu thương,
Xin dẫn con đi giữa cơn tăm tối mịt mùng.
Xin hãy dẫn dắt con,
Vì bóng đêm quá dầy đặc,
Mà con lại đang xa nhà.
Xin hãy dẫn dắt con,
Hãy điều khiển bước chân con.
Con không xin đựơc trông thấy
Cảnh tượng từ đằng xa,
Mà chỉ xin được dẫn đi từng bước,
Từng bước một thôi!

Lạy Chúa! Đèn sáng đã khó, sáng trên đế cao lại càng khó hơn, xin giúp con biết hoán cải mỗi ngày để đèn con luôn chong sáng, và phải sáng ngời; bằng không, sẽ trở nên vướng víu, vô dụng… chỉ việc cất đi cả đèn, cả đế… vì chật chỗ.

Lm. Minh Anh (Gp. Huế) 

Tác giả: Lm. Minh Anh HT71.

Nguồn tin: Gia đình Cựu Chủng sinh Huế

 Tags: một xã

Tổng số điểm của bài viết là: 5 trong 1 đánh giá

Xếp hạng: 5 - 1 phiếu bầu
Click để đánh giá bài viết

  Ý kiến bạn đọc

Chuyên mục ủng hộ
CHUYÊN MỤC CHIA SẺ
Thương về Sài Gòn
Ủng hộ Nhà Hưu dưỡng Linh mục Giáo phận Huế
Ủng hộ Miền Trung bị bão lụt 2020
Bão lụt Miền Trung 10/2020
Tin vui giữa mùa đại dịch
Đại dịch Covid-19
Nhà thờ Hương Phú, Nam Đông
Nghĩa tình mùa Xuân Kỷ Hợi
Hỗ trợ mái ấm tình thương Lâm Bích
Ủng hộ Hội ngộ lần 3 Denver, Colorado
Lễ Tạ ơn ĐĐK Đức HY Thuận 2017
Ủng hộ Án phong Chân phước đợt 4 năm 2016
Danh sách ủng hộ Caritas TGP Huế
Ủng hộ Causa Card. Văn Thuận
  • Đang truy cập707
  • Hôm nay157,172
  • Tháng hiện tại1,454,642
  • Tổng lượt truy cập58,740,511
Hãy đăng nhập thành viên để trải nghiệm đầy đủ các tiện ích trên site
Mã bảo mật
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây